Nguyễn Hoàng

Cờ người

Ai mà cấm, nước em đi, như vậy
Biết đâu mai ngày xuân ấm lại về.
Dẫu biết rằng có thể thêm vụng dại
Mà trái tim vẫn hát nhịp cuồng mê…
Ván cờ người chớp mi là lỡ nước
Vì tốt sang nên đành thí hèn xe
Cung tình ái đảo điên vì bỏ sĩ
Bí nước chơi đành kéo pháo cũ về.
Cay nghiệt lắm trót yêu không thể hoãn
Một chữ quên đã cố khắc trăm năm
Trớ trêu thay mùi thịt da vẫn nhớ
Khi màn đêm ngã xuống âm thầm.
Đi qua nhau trong mơ cũng khác
Chiếu tướng nhau thoáng tiếc nuối mong manh
Ừ ngày xưa ngây thơ như trẻ lạc,
Nên bây giờ mang kỉ niệm vẽ tranh…
Vàng nắng mới gọi mùa hè tới
Tan giá băng xám ngắt vỉa hè.
Trái tim nào thêm một lần chờ đợi
Khúc hoan ca hợp xướng loài ve./.
Nguyễn Hoàng

Được bạn: vdn 16.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cờ người"